Chúng ta thường nhầm tưởng rằng sự độc lập xuất phát từ ý chí mạnh mẽ, thực ra không phải vậy. Sự độc lập thực sự là sức mạnh phát triển từ sự được chấp nhận. Khi bản ngã của một người được nhìn nhận và ôm ấp, tâm trí mới có được dũng khí để tiến về phía trước. Tâm lý học chỉ ra rằng: sự trưởng thành của con người bắt đầu từ khi cảm xúc được chấp nhận đầy đủ. Nếu trong thời thơ ấu, cái tôi luôn bị áp lực bởi các mục tiêu giáo dục và các khuôn mẫu lý tưởng hóa, cảm giác thật sự không được xác nhận, nội tâm sẽ rơi vào trạng thái ngưng trệ. Bề ngoài lớn lên thành người trưởng thành, nhưng bên trong vẫn ở lại trong giai đoạn trẻ thơ khao khát được công nhận. Sự độc lập như vậy không phải là cứng cáp, mà là lớp vỏ phòng thủ bao bọc sự yếu đuối. Chỉ khi trải nghiệm tình yêu vô điều kiện, cảm nhận được sự an tâm của việc "là chính mình cũng có thể được yêu", con người mới dám thực sự bén rễ vào hiện thực, hướng tới sự trưởng thành vừa kiên định vừa mềm dẻo. Sự độc lập không phải là kết quả của sự cô lập, mà là món quà của sự kết nối.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Chúng ta thường nhầm tưởng rằng sự độc lập xuất phát từ ý chí mạnh mẽ, thực ra không phải vậy. Sự độc lập thực sự là sức mạnh phát triển từ sự được chấp nhận. Khi bản ngã của một người được nhìn nhận và ôm ấp, tâm trí mới có được dũng khí để tiến về phía trước. Tâm lý học chỉ ra rằng: sự trưởng thành của con người bắt đầu từ khi cảm xúc được chấp nhận đầy đủ. Nếu trong thời thơ ấu, cái tôi luôn bị áp lực bởi các mục tiêu giáo dục và các khuôn mẫu lý tưởng hóa, cảm giác thật sự không được xác nhận, nội tâm sẽ rơi vào trạng thái ngưng trệ. Bề ngoài lớn lên thành người trưởng thành, nhưng bên trong vẫn ở lại trong giai đoạn trẻ thơ khao khát được công nhận. Sự độc lập như vậy không phải là cứng cáp, mà là lớp vỏ phòng thủ bao bọc sự yếu đuối. Chỉ khi trải nghiệm tình yêu vô điều kiện, cảm nhận được sự an tâm của việc "là chính mình cũng có thể được yêu", con người mới dám thực sự bén rễ vào hiện thực, hướng tới sự trưởng thành vừa kiên định vừa mềm dẻo. Sự độc lập không phải là kết quả của sự cô lập, mà là món quà của sự kết nối.